Những Bài Phóng Sự Hay
- Phóng sự được ví như “trọng pháo” của báo chí, nó gồm sức “công phá” lớn không chỉ về mặt tin tức mà cả rất nhiều rung cảm thẩm mỹ. Tuy nhiên để “nạp đạn” đến “trọng pháo” ấy là đề tài, là cấu tạo từ chất lại rất khó tí nào. Tín đồ ta nói đề tài quyết định tới một nửa thậm chí 80% thành công của phóng sự cũng chẳng bao gồm gì ngoa ngôn. Vậy đề tài nào mang đến phóng sự trong toàn cảnh mà đa số thứ có vẻ như đã cũ như là trái đất?

Bạn đang xem: Những bài phóng sự hay

Tôi làm cho ở ban Phóng sự báo tiền Phong ngay sát 15 năm, trường đoản cú khi bắt đầu ra ngôi trường tập tọe đi viết mang đến đến hiện nay khi sẽ viết cả nghìn bài bác phóng sự, xuất phiên bản 3 tập sách phóng sự, tôi vẫn thấy tra cứu đề tài mang đến phóng sự khó. Cái khó đó hợp lý và phải chăng cũng là 1 nguyên nhân khiến phóng sự có khunh hướng ít lộ diện hơn trên báo chí.Rất ít tờ báo có chuyên mục dành riêng cho phóng sự như tiền Phong, Tuổi trẻ.Thậm chí bao gồm tờ báo từng danh tiếng về phóng sự đã túng thiếu đề tài đến mức viết cả phóng sự về một... Hội nghị! |
Xem thêm: Tin Học 7 Bài 1 : Chương Trình Bảng Tính Là Gì? Tin Học 7 Bài 1: Chương Trình Bảng Tính Là Gì
Xem thêm: Giáo Án Ngữ Văn 11 Tiết 83: Đây Thôn Vĩ Dạ Hàn Mặc Tử, Giáo Án Ngữ Văn Lớp 11 Bài Đây Thôn Vĩ Dạ
Người bọn ông đó tên Hiệu quê sống Thanh Hóa đề xuất bỏ không còn ruộng vườn để theo con trai ra bệnh viện Bạch Mai chạy thận. Hàng tuần vài cha lần chạy thận, trong cả triệu phú cũng rất có thể phá sản chứ nói gì đến fan nông dân này. Ông đã phân phối hết toàn bộ những gì có thể, thậm chí còn bán cả máu để sở hữu tiền cho con chạy thận. Đến lúc quẫn bách quá, ông vác cả dao lên dọa bác sỹ để con mình chạy thận còn nếu như không nó vẫn chết. Chưa kịp dọa thì cả ông và bs đều rơi nước mắt. Dẫu vậy viện mức giá không thu bằng nước mắt. Kế tiếp bệnh viện yêu mến tình tạo điều kiện cho ông mở một quán nước nhỏ.Từ tiệm nước đó, ông có tiền cho nhỏ chạy thận và chuyển cả mái ấm gia đình ở Thanh Hóa ra. Rồi Hùng - anh đàn ông chạy thận ấy đã mang được bà xã và sinh con... Tôi đang viết vài bài phóng sự về số phận cha con ông Hiệu, khiến cho nhiều tín đồ rơi nước mắt.Đề tài từ ánh nhìn mớiKhi viết phóng sự, sẽ luôn phải đối lập với một câu hỏi: đề tài này còn có gì new không? Đã bao gồm báo nào viết chưa? thắc mắc thường: ko mới, đã bao gồm báo không giống viết rồi. Tìm trên google ra ngay. Thực ra, kiếm được cái mới hoàn toàn theo vẻ bên ngoài “chưa báo như thế nào viết” thì vô cùng khó. Nhưng đề bài mới nằm tại tư duy mới, loại nhìn bắt đầu và giải pháp tiếp cận mới. Khi phần đông cái tưởng như vẫn cũ thì hãy “lạ hóa” đề tài bởi cái nhìn mới của mình, hãy tìm kiếm cái bắt đầu trong chiếc cũ, tìm đa số điều bao gồm lý giữa những cái tưởng như vô lý, tìm loại thuận trong chiếc nghịch và loại nghịch trong chiếc thuận. Từ này sẽ bật ra rất nhiều đề tài bắt đầu và hay. Bởi vì đó chính là cái hóa học của phóng sự, phóng sự thường miêu tả những gì vẫn mâu thuẫn, đang vận động, đang xung đột, đang định hình.Khi viết về tên trùm ma túy Dũng “đui”, tôi không khai quật về mọi tình huyết phạm tội theo kiểu táng tận lương trọng điểm của tên phạm nhân này cơ mà đi sâu vào tâm tư tình cảm tình cảm phần lớn uẩn khúc ở trong thâm tâm hồn gã và từ đó nhảy ra đều điều chưa từng kể đủ gia công bằng chất liệu mới mang lại tôi viết một bài xích phóng sự về một nhân đồ mà báo chí truyền thông đã khai thác quá nhiều. Tôi đi kiếm tình bạn và số đông giọt nước mắt sám hối của những tử phạm nhân 8X trong phòng biệt giam. Với hầu hết tử tù nhân này, viết về tội ác của mình sẽ là vượt cũ... Khi tôi viết về một vị tướng tấn công trận Điện Biên, phần đông chiến công của ông ấy thì báo chí nói tới nhiều, tuy nhiên ông ấy tất cả một trận đánh vô cùng gay cấn khác, đó là quan tâm nuôi dưỡng thiếu nữ bị chất độc hại da cam từ bố khi nghỉ ngơi chiến trường...Nếu nói chủ đề phóng sự là một trong những “tảng băng” trôi thì đơn vị báo cần có những nhạy bén để nhận biết đo đếm được phần chìm của nó. Tinh tế cảm và trực giác hết sức quan trọng, do đề tài phóng sự tốt vẫn thường xuyên ẩn sâu như các vỉa quặng trong tâm đất. Tôi chẳng dám vững chắc mình đạt được trực giác với nhạy cảm đó hay không, tuy nhiên tôi luôn luôn quan gần cạnh và tự đặt cậu hỏi: chiếc này hoàn toàn có thể viết được phóng sự không? vị sao?Lâu ngày nó thành một phản bội xạ.Nhiều mẩu tin bên trên báo cũng rất có thể là đường truyền tới “phần chìm của tảng băng”. Khi thông báo về tw Đoàn chạm mặt mặt bà Phạm Thị Xuân Khải, cô sinh viên đã viết bài xích thơ “Mùa Xuân lưu giữ Bác” tạo xôn xao dư luận Đêm trước đổi mới, Tổng biên tập báo tiền Phong lúc chính là ông Dương Kỳ Anh - bởi trực giác của bản thân mình đã nhấn thấy đấy là một vấn đề phóng sự hay. Tôi được giao nhiệm vụ gặp bà Xuân Khải và loạt bài bác phóng sự “Bài thơ gây chấn hễ dư luận và đêm trước thay đổi mới” dài 6 kỳ đăng bên trên báo tiền Phong và được công chúng đón nhận.Khi nghe cô giúp việc ở nhà kể về một đứa bé xíu đánh giầy bị đâm chết không rõ lý do ở thành phố Vinh, tôi chớp nhoáng về điều tra để viết phóng sự. Tôi nhận ra đứa nhỏ bé chết do một con đường dây ma túy lợi dụng trẻ em để nhỏ lẻ heroin. Phóng sự: “Tam giác quỷ thân thành Vinh” được đăng trên tiền Phong sẽ phản ánh sự thật đằng sau tử vong đau lòng này và khiến cơ quan chức năng phải vào cuộc.Đề tài phóng sự bây giờ đã qua mẫu thời “Tôi đến, tôi đi, tôi viết” , mà đưa sang hầu hết gì gần gụi với cuộc sống đời thường dân sinh, phần nhiều gì sát sườn với những người đọc. Vày thế, tôi nghĩ người viết nên theo chiếc thời sự để tìm đề tài cho phóng sự, ví dụ như qua vụ rơi máy cất cánh MH370, tôi đã đi được viết về an toàn, bình an hàng ko ở Việt Nam.Cách tìm vấn đề phóng sự, tựu bình thường lại thì đang được đúc rút thành nhiều phương pháp như phương pháp quan sát, cách thức lắng nghe, phương thức “đi đang tới, tìm sẽ gặp”. Cơ mà dù cách thức nào, nếu đó chỉ đơn giản là sự việc kỹ thuật mà lại thiếu đi niềm mê mẩn với nghề, đam mê khám phá thì lại bế tắc. Đam mê kia nó khiến người viết luôn luôn phải lắng nghe luôn luôn quan sát, luôn đặt câu hỏi. Mỗi tua tóc ở trong nhà báo bao gồm khi y hệt như một cây ăng ten nhằm thu nhận thông tin từ đời sống. Đừng tự đóng khung mẫu nhìn của chính mình và hơn nữa, chớ tự đóng khung cuộc sống của bản thân mình đối với phóng sự, hãy để đông đảo đam mê về phóng sự sống ngay trong cuộc sống thường ngày của mình, cơ hội đó tôi nghĩ bên báo luôn luôn biết viết gì mang lại phóng sự./.Phùng Nguyên Tạp chí người Làm Báo số 385 - mon 3/2016