VẺ ĐẸP NGƯỜI PHỤ NỮ VIỆT NAM XƯA VÀ NAY
Cùng ngắm nhìn một số hình ảnh về người đàn bà Việt Nam, biết đâu trong những hình hình ảnh này chúng ta lại bắt gặp một dáng vẻ quen thuộc nào đó. Hãy cùng bọn chúng tôi chiêm ngưỡng và ngắm nhìn một nửa nhân loại của bọn họ nhé!
Thời xưa




Chiến tranh…

Bạn đang xem: Vẻ đẹp người phụ nữ việt nam xưa và nay




Trong lao đụng sản xuất



Trong cuộc sống thường ngày hiện đại





Vẻ rất đẹp của người phụ nữ giới Việt Nam in đậm dấu ấn vào thơ ca, nhạc, họa, điêu khắc… cùng mãi văng mạng với thời gian. Bọn họ đã đóng góp thêm phần làm phải vẻ đẹp mắt của văn hoá dân tộc.
Phụ nữ nước ta (PNVN) tự xưa đến lúc này vốn với vẻ rất đẹp thầm yên ổn thoang thoảng như mùi hương quế thân rừng xa:
Em như cây quế thân rừng
ngát thơm ai biết, lẫy lừng ai hay.
Đó là vẻ rất đẹp chân quê, giản dị và đơn giản và xứng đáng yêu. Ở họ không hẳn lúc nào thì cũng là liễu yếu ớt đào tơ, là cái bóng của người đàn ông mà luôn tiềm ẩn một sức khỏe chẳng kém gì nam giới giới. Bọn họ làmột nửa của cuộc sống nhân loại. Nhà văn M. Gôrky (người Nga) vẫn nói: Không xuất hiện trời thì hoa ko nở/ không có mẹ hiền, anh hùng, thi sĩ hỏi còn đâu?.
Xem thêm: Truyện Thỏ Và Rùa Và Thỏ - Câu Chuyện Rùa Và Thỏ Chạy Đua
Từ xưa, phụ nữ ta vẫn có truyền thống chống nước ngoài xâm: Giặc đến nhà lũ bà cũng đánh. Vào cuộc dựng nước và giữ nước đã có tương đối nhiều phụ nữ danh tiếng như: Bà Trưng, Bà Triệu, Ỷ Lan… đã khiến cho quân giặc các phen khiếp đởm kinh hồn. 2 bà trưng đã từng:
Hồng quần nhẹ cách chinh yên
Đuổi tức thì Tô Định, dẹp im biên thùy.
Trong nội chiến chống Pháp và kháng chiến chống mỹ cứu nước đã xuất hiện thêm nhiều gương đại chiến hy sinh gan dạ của các chị: Võ Thị Sáu, Nguyễn Thị Minh Khai, Mạc Thị Bưởi, Nguyễn Thị Nhỏ, Nguyễn Thị Chiên, nai lưng Thị Lý, Nguyễn Thị Tuyển, Nguyễn Thị Hằng, Võ Thị Thắng, chị Út Tịch, người mẹ Tơm, bà mẹ Suốt, bà Nguyễn Thị Định, Nguyễn Thị Bình, Trương Mỹ Hoa v.v. Quyết vai trung phong đánh giặc mang lại cùng của những mẹ, các chị là Còn mẫu lai quần cũng đánh (Người bà bầu cầm súng – Nguyến Thi)
Trên lĩnh vực Văn học Nghệ thuật, Giáo dục, Khoa học… nhiều phụ nữ là mọi nhà thơ, bên văn, hoạ sĩ nhạc sĩ, kỹ sư, chưng sĩ, tiến sĩ kỹ năng như: Diệu Nhân (người Phú Thọ)- một thiền sư, phái nữ sĩ thời Lý; Nguyễn Thị Duệ (người Chí Linh- Hải Dương, bà huyện Thanh quan (tức Nguyễn Thị Hinh), người Hà Nội- một bên thơ tài hoa ở cố kỷ vật dụng XIX; bà Bảng Nhãn (tức Lê Thị Liễu)- người vợ sĩ danh tiếng ở đất Quảng Nam; và những nhà thơ như hồ Xuân Hương, Đoàn Thị Điểm… cho tới Anh Thơ, Vân Đài, Mộng Cầm, Sương Nguyệt Ánh, Xuân Quỳnh, Phan Thị Thanh Nhàn, Thuý Bắc, Lâm Thị Mỹ Dạ, Dương Thị Xuân Qúy v.v.
Trên ngẫu nhiên lĩnh vực nào, ở giai đoạn lịch sử nào ta cũng đều phát hiện tên tuổi của những thiếu nữ nổi tiếng, làm vinh quang dân tộc. Cả quả đât đều vinh danh phụ nữ. Bọn họ hãy nhìn lại những quan niệm về vẻ rất đẹp của tín đồ PNVN xưa và nay. Vẻ rất đẹp ấy bộc lộ qua hình thể, lý tưởng với lẽ sống, trí óc và vai trung phong hồn. Giỏi nói một bí quyết khác đó là vẻ đẹp về hài hoà giữa hình thức và nội dung
Trước CMT8 nhiều phần PNVN nhuộm răng đen, búi tóc đuôi gà, mang áo tứ thân, chít khăn mỏ quạ, team nón quai thao… Ca dao-dân ca, thơ văn, nhạc hoạ đang ghi lại:
Một yêu tóc vứt đuôi gà
hai yêu ăn uống nói mặn mà gồm duyên
bố yêu má lúm đồng tiền
tư yêu răng nhuộm phân tử huyền thêm xinh
Năm yêu bé mắt hữu tình…
Hay giống như các câu:
“Những fan con đôi mắt lá dăm/ Lông mi lá liễu xứng đáng trăm quan tiền”
“Ai làm chiếc nón quai thao/ Để đến anh thấy cô nào thì cũng xinh”.
“Ngó lên đầu tóc em bao/ chéo cánh khăn em bịt dạ như thế nào chẳng xiêu”.
“Cô kia bới tóc đuôi gà/ nỗ lực đuôi cô lại hỏi bên cô đâu?”
“Bước lên xe đầu đội khăn rằn/ dáng vẻ đi yểu điệu, ngồi sát say mê”
“Răng black ai nhuộm mang lại mình/ Để duyên mình đẹp, để tình bản thân ưa”
“Những người thắt đáy lưng ong/ Vừa khéo chiều ông chồng lại khéo nuôi con”.v.v…
Hoặc trong thơ Nguyễn Bính:
Nào đâu mẫu yếm lụa sồi
cái dây sống lưng đủi nhuộm hồi quý phái xuân
nào đâu dòng áo tứ thân
loại khăn mỏ quạ, loại quần nái đen? (Chân quê).
Một thời phụ thân ông ta lại ý niệm người thanh nữ có khuôn khía cạnh chữ điền mới đẹp Mặt chữ điền lắm tiền các ruộng. Đó là vẻ rất đẹp phúc hậu, đã từng đi vào thơ Hàn mặc Tử: Vườn ai mướt thừa xanh như ngọc/ Lá trúc bịt ngang phương diện chữ điền (Đây làng mạc Vĩ Dạ). Đến thời văn minh vẻ đẹp bên ngoài của người đàn bà thật lắm màu các sắc. Chiếc áo tứ thân của bà mẹ ta xưa đã được biện pháp điệu thành áo dài với rất nhiều kiểu dáng. Tà áo em bay bay, bay bay vào nắng dịu dàng/ Aó bay trên phố như mây xuống phố/ Áo trên sân trường tựa cánh chim câu. Đẹp biết bao quê nhà cho em loại áo nhiệm màu! (Một thoáng quê nhà – từ Huy cùng Thanh Tùng).
Xem thêm: 30 Món Sườn Nướng Sườn Non Bằng Nồi Chiên Không Dầu, Cách Làm Sườn Nướng Bằng Nồi Chiên Không Dầu

Nhà thơ Nguyễn Duy vẫn đã lưu giữ lại một thời áo trắng sảnh trường:
Thướt tha áo white nói cười
Để ta yêu quý nhớ một thời áo nâu (Áo trắng má hồng).
Nhà thơ Lê Đình Cánh thì:
Ở đâu tôi cũng yêu cầu lòng
phần lớn cô thôn nàng nâu sồng áo quê (Cảnh nghèo)
Còn bên thơ Phạm Đình Ân lại bị mê hồn bởi chiếc áo nâu của cô ấy gái:
Anh yêu thương áo trắng, áo hồng
Lại càng yêu cho vô cùng: áo nâu! (Áo nâu)
Hoặc anh cảm thấy được vẻ rất đẹp nền nã của dòng áo black mà em vẫn mặc trong cái thuở ban đầu: